Noo Phước Thịnh gây sốt tại Làn Sóng Xanh:
Diệu Thu
Noo Phước Thịnh diện cả cây trắng lịch lãm lần đầu hát bài mới của Khắc HưngLà gương mặt được mong chờ nhất, Noo Phước Thịnh khiến khán giả Hà Nội phấn khích khi thể hiện ca khúc 'Tiến tới vinh quang' - một sáng tác mới của nhạc sĩ Khắc Hưng." alt=""/>Không khí Tết Giáp Thìn ngập tràn trong biệt thự 20 tỷ của Noo Phước ThịnhĐã nửa thế kỷ trôi qua, kể từ ngày bộ phim "Em bé Hà Nội" ra đời, nhiều người vẫn tò mò, NSND Lan Hương đã đến với vai diễn này và bén duyên với nghệ thuật thứ 7 như thế nào?
- Cụ ngoại của tôi từng ở trong gánh hát. Tuổi thơ của tôi cũng lớn lên trong xưởng phim, khi ông ngoại và bà ngoại làm việc ở đó, bác trai ruột là NSƯT Lưu Xuân Thư từng làm diễn viên rồi mới chuyển sang cầm máy quay phim…
Rồi đến mẹ tôi, nếu không đỗ Đại học Bách Khoa thì cũng học in tráng hoặc làm công việc nào đó ở xưởng phim như nghề truyền thống của gia đình.
Lúc ấy, tôi hay chụp ảnh cho các lớp quay phim, dần dần tiếp xúc với phim ảnh nên thích lắm. Và có lẽ bởi vậy, tình yêu điện ảnh đã ngấm vào tôi từ nhỏ, khi mới 3-4 tuổi.
Thuở ấy, rất nhiều đạo diễn kỳ cựu như cô Bạch Diệp, cô Đức Hoàn đi học ở Nga về rất thích tôi và nhiều lần ngỏ ý mời tôi đóng phim nhưng ông bà ngoại không đồng ý.
Năm tôi 6-7 tuổi, cô Đức Hoàn rộn ràng cho tôi đóng vai Tý trong phim Chị Dậu. Tuy nhiên, vì một vài lý do nên bộ phim bị hoãn lại. Tôi còn nhớ, từ khi bắt gặp tôi, cô Đức Hoàn đã gọi tôi là "thần sầu" và nhận xét tôi có gương mặt rất điện ảnh.
Mọi người cũng hay gọi tôi là "con Côdét" (nhân vật cô bé mồ côi trong tiểu thuyết Những người khốn khổ của Victor Hugo - PV).
Riêng bác đạo diễn Hải Ninh (NSND Hải Ninh - PV) là người bạn thân thiết với gia đình tôi từ rất lâu rồi. Một lần, bác đến nhà bà ngoại tôi chơi, cứ nhìn tôi chằm chằm. Bác bảo với bà ngoại: "Con bé này có đôi mắt đẹp nhỉ, ánh mắt buồn sầu - rất điện ảnh. Sau này làm diễn viên được đấy!".
Cho đến năm 1972, ông viết kịch bản phim có tên Em bé An Dương, sau chuyển thành Em bé Khâm Thiên, thấy vẫn chưa tiêu biểu, cuối cùng chuyển tên lần thứ 3 là Em bé Hà Nội.Lúc này, ông nhớ và nhắm tới tôi - cô bé có đôi mắt sầu thảm lúc bấy giờ - vào vai em bé Hà Nội. Khi đó, tôi 10 tuổi và đã về ở với mẹ.
Khoảng tháng 1/1973, ông đến nhà thuyết phục mẹ tôi cho tôi đi thử vai nhưng bà kịch liệt phản đối. Bà không thích và cho rằng, nghề diễn bạc, trẻ thì hào quang, được tung hô còn về già lại hiu quạnh. Mẹ chỉ thích tôi làm một việc gì đó ổn định và yên tâm cho đến già.
Cuối cùng, NSND Hải Ninh thuyết phục mãi mẹ tôi mới đồng ý cho tôi thử vai. Trong mắt mẹ, tôi là cô bé nhút nhát và yếu ớt, nên bà cũng nghĩ tôi có thử cũng sẽ rớt vai.
Tôi nhớ hôm tuyển vai diễn, đứng trước ống kính, tôi nhập vai và nói nhiều lắm. Tôi nói liến thoắng về đam mê điện ảnh và ước mơ được nổi tiếng như cô Trà Giang (NSND Trà Giang - PV) khi vừa đóng xong phim Vĩ tuyến 17 ngày và đêm. Tôi cũng kể cho các bác nghe, khi mới 5 tuổi, tôi đã được xem các bộ phim: Sông Đông êm đềm, Chiến tranh và hòa bình.... như thế nào.
Mẹ tôi ngạc nhiên lắm vì ở nhà, có cạy miệng, tôi cũng không chịu nói. Bởi vậy, từ nhỏ tôi mới có biệt danh là "hến". Tôi đã qua sơ tuyển vòng 1 một cách hồn nhiên như thế.
Đến vòng 2, gặp tôi, chú Thế Dân (NSND Thế Dân - PV) là quay phim Em bé Hà Nội lúc đó bảo rằng, tôi lên hình không được đẹp như bên ngoài. Chú nói, ở ngoài trông tôi "Tây" lắm mà lên phim lại khác. Bác Hải Ninh nghe vậy liền gạt đi và nói ý rằng, trẻ con lúc bấy giờ phải quê, nhếch nhác thế, còn đẹp, nét sẽ không hợp.
Nửa tháng sau, không thấy tôi được gọi, cả nhà cũng nghĩ tôi trượt vai. Mẹ tôi cũng tìm cách cắt phăng mái tóc dài của tôi tới ngang tai để có lý do tôi không hợp với vai em bé Hà Nội. Lúc đó, tóc tôi dài đến hông, dù tết hai bên hay buộc cao cũng rất đẹp.
Ngày đoàn chốt vai, bác Hải Ninh đến nhà tôi và "suýt ngất" khi thấy mái tóc dài của tôi không còn nữa, trong khi tạo hình vai diễn em bé Hà Nội bấy giờ là tết tóc đuôi sam hai bên, đội mũ rơm.
Cho đến một ngày khi tôi đi học về thì thấy bác Hải Ninh đang ngồi trong nhà nói chuyện với mẹ tôi. Ông cương quyết nói: "Tôi sẽ chờ nửa tháng, cho tóc cháu dài ra rồi quay phim". Song, mẹ tôi vẫn kiên quyết không chịu.
Sau này, có thư tay của ông Trần Duy Hưng - Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội - gửi về cho mẹ tôi, với đại ý nói đây là bộ phim kỷ niệm về Hà Nội mà đoàn làm phim thấy mỗi cháu Lan Hương có khả năng diễn được vai đó, lúc này bà mới thay đổi quyết định.
Tuy nhiên, mẹ tôi ra điều kiện chỉ cho tôi đóng duy nhất một phim này mà thôi.
Đóng "Em bé Hà Nội" khi mới 10 tuổi nhưng NSND Lan Hương nhập vai một cách xuất thần, như "lên đồng". Hẳn sau 5 thập kỷ, có không ít câu chuyện khi đóng phim đến nay vẫn khiến bà ám ảnh, không thể nào quên?
- Tôi nhớ như in, tháng 12/1972, khi Mỹ đưa B52 ném bom Hà Nội, khi ấy tôi mới 9 tuổi, sống cùng ông bà ngoại ở phố Hoàng Hoa Thám.
Tôi không biết ký ức về những ngày ấy trong trí nhớ của những đứa trẻ 9 tuổi khác như thế nào nhưng trong ký ức của tôi đó là nỗi sợ hãi kinh hoàng. Tôi còn nhớ đêm đầu tiên Mỹ ném bom, rất bất ngờ, cả nhà tôi chỉ kịp nhìn thấy mưa bom, chớp giật ầm ầm, sau đó là tiếng la hét, tiếng khóc, tiếng gào vang lên từ khắp các phố.
Gia đình tôi cuống cuồng lao ra hầm trú ẩn cá nhân. Sáng sớm hôm sau, cả nhà sơ tán về Bình Đà. Thành phố hoang tàn, đổ nát. Khắp nơi là tiếng khóc than, là nỗi kinh hoàng. Ngày nào, B52 Mỹ tạm ngừng ném bom, tất cả chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm…
Bộ phim Em bé Hà Nộiđược quay vào tháng 6-7/1973, khoảng nửa năm sau trận Điện Biên Phủ trên không nên nhiều nơi vẫn chưa được dọn dẹp hết.
Trong phim, có một cảnh quay tôi đi quanh những hố bom để tìm nhà trong khi đoàn làm phim ở một nơi khác, máy quay được treo trên cầu cẩu ở rất xa. Tôi chỉ có một mình ở đó, xung quanh vắng lặng, hoang tàn, đổ nát.
Từ những ký ức kinh hoàng chân thực về trận ném bom mùa đông năm 1972, tôi đã diễn cảnh đó bằng tất cả nỗi sợ hãi của mình. Cho đến giờ, nghĩ lại tôi vẫn sợ.
Một cảnh quay khác khiến tôi sợ, bị ám ảnh là cảnh ô tô đang chạy và tôi chạy song song với bánh xe. Mọi người đứng ngoài xem tôi diễn mà không khỏi lạnh gáy vì dù chiếc xe chạy chậm nhưng trong tích tắc tai nạn rất có thể sẽ xảy ra. May mắn tôi bình an và được khen ngợi vì cảnh đó diễn quá đạt.
Còn những kỷ niệm vui nào như cát-xê, đón nhận sự nổi tiếng lúc còn nhỏ… khi đóng "Em bé Hà Nội", NSND Lan Hương có thể chia sẻ?
- Phim trôi qua đã lâu nên tôi không nhớ rõ cát-xê lúc đó là bao nhiêu, mẹ tôi nhận và giữ. Chỉ biết rằng, đóng phim xong, tôi được mẹ mua cho một chiếc xe đạp để đi học và một chiếc đồng hồ khá xịn từ thù lao đóng phim của mình.
Tôi còn nhớ niềm háo hức khi đó. Mỗi lần đi đóng phim là có có hẳn một xe ô tô chỉ chuyên để đi đón tôi, có cả một người phụ trách việc mình thích ăn gì thì mua chứ không ăn khẩu phần giống như mọi người trong đoàn phim.
Biết tôi thích ăn kem nên một chiếc phích đựng kem lúc nào cũng được chuẩn bị sẵn. Phim quay suốt một năm trời nên để đảm bảo việc học tập, những hôm nghỉ học để đi quay là sau đó cô giáo về tận nhà giúp tôi bổ túc thêm văn hóa.
Ham đóng phim nên nhiều hôm lên cơn hen, mà nghe có người trong đoàn phim đến thông báo đã xong bối cảnh quay là tôi liền khỏi ngay.
Còn nhỏ đã đóng phim, đã nổi tiếng nên tôi cũng thấy "oách" lắm. Lên lớp bạn bè cũng tíu tít hỏi han, tôi vui và cũng... ra vẻ lắm đấy (cười).
Còn có chuyện, mọi người bàn tán, kháo rằng, cô bé đóng vai em bé Hà Nội đã chết bị bệnh tim, rồi bệnh hen suyễn,... trong khi tôi đang đứng ngay cạnh (cười).
" alt=""/>NSND Lan Hương kể nỗi ám ảnh khi đóng "Em bé Hà Nội" nửa thế kỷ trướcNằm bên cạnh tháp Bitexco, trung tâm văn phòng Sunwah, đối diện tòa nhà Times Square là khu đất tứ giác vàng mặt tiền phố đi bộ Nguyễn Huệ - đường Hồ Tùng Mậu - Huỳnh Thúc Kháng - Ngô Đức Kế (quận 1). Khu đất 4 mặt phố ở vị trí đắc địa có diện tích 1,31 ha. Ảnh: GoogleMaps. Trong danh mục 8 dự án cần thu hồi đất trong năm 2016 (đợt 3) ở TP.HCM, khu đất dự kiến được đấu thầu theo hình thức chỉ định thầu cho liên doanh nhà đầu tư là Công ty Larkhall Holding và Công ty CP Tập đoàn đầu tư Vạn Thịnh Phát. Công trình lớn nhất nằm trong khu tứ giác này là khách sạn Sài Gòn Prince. Thực tế, thông tin về việc đầu tư vào tứ giác vàng này xuất hiện từ tháng 5, khi Tập đoàn Vạn Thịnh Phát có văn bản xin chủ trương UBND TP.HCM cho công trình xây cao tối đa 40 tầng tại đây. Đa phần các công trình nhà mặt tiền các tuyến đường và hẻm bên trong đều được xây dựng trên dưới 100 năm với một tầng trệt và một tầng lầu. Nhà mới xây lên bên những căn nhà cũ được sửa lại để cho thuê trên đường Ngô Đức Kế. Một số căn nhà đã quá cũ và trở nên nhếch nhác giữa khu phố sầm uất bậc nhất TP. Một tòa nhà 6 tầng nằm trong khu đất thuộc đường Hồ Tùng Mậu xây xong phần thô bị bỏ dở. Nằm ở khu vực đắc địa, sầm uất với nhiều cao ốc văn phòng, du khách qua lại nên hầu như mặt tiền các tuyến đường đều được cho thuê kinh doanh. Hẻm 53, con hẻm duy nhất có người ở trên đường Nguyễn Huệ lâu nay là mặt bằng kinh doanh ăn uống tấp nập khách. Bên trong con hẻm dài khoảng hơn 100 m này có khoảng 25 hộ dân sinh sống. Theo những người dân sống lâu năm ở đây thì con hẻm được hình thành từ thời Pháp và tồn tại với nhiều kiến trúc cổ cho đến nay. "Ẩn nấp" sát con hẻm 53 thuộc khu tứ giác là khu tổ hợp các nhà hàng, cà phê, shop thời trang, tiệm hoa... được thiết kế như một khu phố nhỏ sang trọng. Những ngôi nhà được xây dựng cách đây khoảng 100 năm trên đường Nguyễn Huệ đều được sửa lại mặt ngoài và không gian bên trong cho người kinh doanh thuê. Căn biệt thự trên đường Hồ Tùng Mậu được cho thuê làm nhà hàng, quán ăn, trụ sở công ty và một phần làm nhà riêng. Mặt tiền khu đất đường Nguyễn Huệ là nơi tập trung nhiều khu ăn uống với nhiều thương hiệu nổi tiếng tập trung. Một trong những quán cà phê nổi tiếng nằm trong khu đất vàng ở phố đi bộ được thiết kế nhiều không gian xanh nổi bật. Tuy nhiên, hiện nay mặt tiền các tuyến đường của khu đất vẫn còn một số mặt bằng chủ nhân đang tìm kiếm người thuê. Một chủ cho thuê tiết lộ giá thuê một mặt bằng có diện tích 4x4 m trên đường Nguyễn Huệ là 7.000 USD/tháng. Vỉa hè xung quanh tứ giác đất vàng này cũng được nhiều người tận dụng, thuê lại kinh doanh đồ ăn, uống. Bao quanh bởi nhiều khu cao ốc văn phòng nên các xe hàng rong bán trái cây, đồ ăn cũng xuất hiện phục vụ cánh công sở. Chỉ cần một diện tích nhỏ chưa đến 1 m2 cũng có thể bán đồ ăn kiếm lời khủng xung quanh khu đất vàng, đặc biệt là mặt tiền phố đi bộ Nguyễn Huệ. |
Bà Trương Mỹ Lan, Chủ tịch Tập đoàn Vạn Thịnh Phát được biết đến là một đại gia bí ẩn nhất Việt Nam, sở hữu hầu hết các vị trí đất vàng trong vùng lõi trung tâm TP.HCM. Thương vụ mua lại Vincom Center A với giá trị chuyển nhượng gần 10.000 tỷ đồng, sau đó đổi tên thành Union Square cũng được cho ít nhiều có liên quan đến Vạn Thịnh Phát. Hiện tổ hợp bất động sản của tập đoàn này dọc tuyến phố đi bộ Nguyễn Huệ bao gồm tòa nhà Times Square, Trung tâm thương mại và căn hộ Vincom Center A, tứ giác vàng Nguyễn Huệ - Hồ Tùng Mậu – Huỳnh Thúc Kháng – Ngô Đức Kế. Tại các quận lân cận, tập đoàn này cũng sở hữu nhiều bất động sản có vị trí đẹp, giá trị cao như TTTM Thuận Kiều Plaza (quận 5), cao ốc căn hộ dịch vụ cao cấp Sherwood Residence (quận 3), Khách sạn Thương mại An Đông (quận 5), Khu dân cư Bonville Land (huyện Bình Chánh), Khu dân cư cao cấp Sterling Residence (huyện Bình Chánh), Khu căn hộ cao cấp Lambert Residence (quận 3)… Mới đây nhất là dự án "Khu công viên Mũi Đèn Đỏ và nhà ở đô thị" - Saigon Peninsula (quận 7) - có mức đầu tư 6 tỷ USD thông qua liên doanh với các đối tác nước ngoài. |
Theo Zing
" alt=""/>Khu đất vàng của đại gia Trương Mỹ Lan ở phố đi bộ Sài Gòn